Một con quạ trong chuyến
bay của mình đã gặp một con chim bồ câu đang trên đường về nhà. Con chim bồ câu
hỏi: “Cậu muốn bay đi đâu thế?”.
Con quạ trả lời: “Thực ra
tôi không muốn đi, nhưng mọi người đều chê tiếng kêu của tôi không hay, cho nên
tôi muốn rời khỏi đây”.
Con chim bồ câu nói với
con quạ: “Đừng phí công vô ích nữa! Nếu cậu không thay đổi giọng nói của mình,
thì dù cậu có bay đến đâu đi chăng nữa cũng không được chào đón đâu”.
Kết luận: Nếu bạn hy vọng
mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp, vậy hãy bắt đầu từ việc thay đổi bản thân mình.
Một nhà có ba người con
trai, họ trưởng thành trong những trận cãi vã không ngừng của cha mẹ, mẹ của họ
lúc nào cũng bị cha họ đánh đập thương tích đầy mình.
Người con cả nghĩ: Mẹ thật
đáng thương! Sau này mình phải đối tốt với vợ mình hơn.
Người con thứ hai nghĩ: Kết
hôn thật chẳng có nghĩa lý gì, sau này mình lớn lên chắc chắn sẽ không lấy vợ!
Người con thứ ba nghĩ:
Thì ra, chồng có thể đánh đập vợ như vậy!
Kết luận: Cho dù môi trường
sống giống nhau, nếu cách tư duy không
giống nhau, sẽ kéo theo
những cuộc đời không giống nhau.
Ở một thị trấn nhỏ, có một
vị thương nhân đến mở một trạm xăng, làm ăn phát đạt. Người thứ hai đến, mở một
nhà hàng. Người thứ ba đến, mở một siêu thị. Thị trấn này chẳng mấy chốc đã trở
nên sầm uất, phồn hoa.
Ở một thị trấn khác, một
thương nhân mở một trạm xăng, làm ăn phát đạt. Người thứ hai đến, mở trạm xăng
dầu thứ hai. Người thứ ba đến, mở trạm xăng dầu thứ ba. Chuyện làm ăn không
phát đạt như họ tưởng.
Kết luận: Cứ một mực đi
theo con đường của người khác, tất sẽ thất bại.
Anh A đi xe đạp, hai chân
gắng sức đạp, 1 tiếng đồng hồ chỉ có thể đi được quãng đường khoảng 10 km.
Anh A lái xe ô tô, một
chân nhấn vào ga, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 100 km.
Anh A ngồi tàu cao tốc,
nhắm mắt lại, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 300 km.
Anh A ngồi máy bay, ăn đồ
ăn ngon, 1 tiếng đồng hồ có thể đi được quãng đường 1000 km.
Kết luận: Cùng một người,
cùng sự cố gắng, thế nhưng khác nhau ở bệ phóng, kết quả sẽ khác nhau.
“Các ông trước tiên nói xem các ông sống vì
cái gì?” Bác sĩ hỏi.
Ông A nói: “Vì tôi không muốn chết, vì vậy mà tôi sống”.
Ông B nói: “Vì tôi muốn nhìn xem ngày mai có tốt hơn ngày hôm nay hay không, vì vậy mà tôi sống”.
Ông C nói: “Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống”.
Bác sĩ lắc đầu nói: “Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi, vì các ông sống chỉ vì sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ, chứ không vì lý tưởng”.
Con người nếu mất đi lý tưởng thì sẽ không thể sống vui vẻ được.
Ông A nói: “Vì tôi không muốn chết, vì vậy mà tôi sống”.
Ông B nói: “Vì tôi muốn nhìn xem ngày mai có tốt hơn ngày hôm nay hay không, vì vậy mà tôi sống”.
Ông C nói: “Vì tôi có một gia đình phải nuôi dưỡng. Tôi không thể chết, vì vậy mà tôi sống”.
Bác sĩ lắc đầu nói: “Thế thì đương nhiên các ông không được vui vẻ rồi, vì các ông sống chỉ vì sợ hãi, chờ đợi, trách nhiệm bất đắc dĩ, chứ không vì lý tưởng”.
Con người nếu mất đi lý tưởng thì sẽ không thể sống vui vẻ được.
Con người có
vật chất mới có thể sinh tồn, có lý tưởng mới nói đến cuộc sống. Bạn muốn hiểu
sự khác nhau giữa sinh tồn và sống? Động vật thì sinh tồn, con người thì sống. (Hugo, Pháp)