Chào bạn,
Có lẽ sau khi đọc câu chuyện này bạn sẽ hiểu sự thật về một nhân vật, anh ấy sống rất nghị lực và điều quan trọng nữa là anh ấy luôn suy nghĩ tích cực và không sợ hãi. Nhân vật tôi đang nhắc đến ở đây là Nick Vujicic – Anh chàng không tay không chân từ khi sinh ra năm 1982 tại nước Úc.
Tôi biết Nick cách đây 3 năm khi tôi còn là một sv. Tôi rất thích nghe Nick nói chuyện qua youtube hay đọc qua những câu chuyện đời thực của anh ở những cuốn sách mà anh viết. Nick truyền cảm hứng cho tôi tạo them động lực. Nhiều video của Nick tôi xem đi xem lại nhiều lần tôi vẫn xúc động, nhất là đoạn Nick ngã người xuống và nói: “khi bạn gặp khó khăn cuộc đời bạn ngã xuống nhưng một lần bạn đứng dậy chưa được, rồi 2 lần, 3 lần,..bạn bỏ cuộc. Không! 2, 3 lần không được thì 4, 5, 10, 100 cho đến khi đứng dậy được. Những dòng lệ tôi cứ rơi khi xem lại đoạn này. Và tôi nghĩ bạn cũng thế khi đã từng một lần xem qua những video của Anh.
Một ngày đầu tháng 3/2013 tôi được một người em tên là Huyền ở sukienhay.com chia sẻ là Nick Vujicic sẽ về Việt Nam vào 22/5 tới. Tôi vui lắm! Trước đây xem những video của Nick tôi không nghĩ chẳng bao giờ tôi có cơ hội gặp Nick vì với tôi khoảng cách đó quá xa. Vậy mà bản than tôi không thể tin được người tạo động lực trên mạng là người tôi đã ngoài đời. Song khi cơ hội thường kèm với thử thách. Nick chỉ đến Hà Nội và Tp.HCM (Tôi đang sống ở Đà Nẵng). Lòng tôi lúc đó tự nhủ: “Đi không nhỉ”. Những phút giây lưỡng lự có, không cứ theo tôi và thời gian cũng từ đó làm nó dần tan đi. Tôi không còn để ý đến việc đó nữa. Và rồi một hôm tôi đi làm gặp hình ảnh Nick treo trên băng rôm ở đường Lê Duẫn, Đà Nẵng. Hôm khác trên một tờ báo, truyền hình, tiếng người truyền miệng,.. làm lòng tôi xôn xao. Tôi lại hỏi mình: “Đi không nhỉ”. Nhưng đi là phải sắp xếp công việc hơn nữa là chi phí, trong khi thời điểm đó tôi kinh doanh dần như về Zero. Song tôi vẫn động viên mình nên đi cho dù chưa chắc chắn.
Hằng ngày thỉnh thoảng tôi lại lên gặp Bác Google hỏi xem Nick đến như thế nào, nói gì. Bác trả lời: “Nick đến nước ta vào ngày 22/5 và nói chuyện trong 6 buổi từ 22 – 24/5 về 3 chủ đề: Sinh viên và giới trẻ, người khuyết tật, Nick Vujicic với Doanh nhân không bao giờ bỏ cuộc. Tôi đăng ký hai chương trình nói chuyện với sinh viên, giới trẻ ở sân vận động quốc gia Mỹ Đình và Nick Vujicic với Doanh nhân không bao giờ bỏ cuộc tại Hà Nội thông qua diễn đàn vietnamwork và công ty New Day.
Nick đến lần này truyền cảm hứng cho trẻ em khuyết tật, trẻ mồ côi và doanh nhân Việt Nam vượt qua thời khủng hoảng và được Tôn Hoa Sen tài trợ 30 tỷ đồng nên không bán vé, đồng nghĩa với việc vé FREE. Khi biết tin này làm tôi càng hứng khởi muốn đi, song cuộc đời không như ý muốn. Để nhận vé ở sân vận động tôi phải lọt vào top 3000 người của Vietnamwork và càng sớm mới được. Còn với chương trình doanh nhân phải là lãnh đạo doanh nghiệp, chủ doanh nghiệp cấp độ trưởng phòng trở lên và có dấu xác nhận giám đốc mới nhận được vé. Người nào mua vé thì phải mất 2 triệu đồng/vé.
Tôi giờ không biết có đi không nhưng vẫn tìm cách đăng ký hết. Có hôm tôi viết lên face tôi (facebook.com/vanthe.action) một dòng: “Bằng mọi giá phải đến gặp Nick” Tôi còn link để các bạn Đà Nẵng đăng ký miễn phí để tôi dẫn đi một đoàn cho vui.
Ngày tháng cứ trôi qua và ngày 15/5 đã đến. Bên phía tổ chức sự kiện Nick đến Việt Nam sẽ báo kết quả cho tôi. Tôi mở mail xem có thông báo gì không, không thấy, tôi gọi điện thoại đến tất cả nơi đăng ký thì họ bảo xem lại. Lên face tôi nhìn thấy một điều là chẳng có ai muốn đi gặp Nick trên thông tin tôi post cả. Lại một lần nữa tôi hụng hững cộng thêm mấy câu nói: Xa quá đi làm gì, không quan tâm, có truyền hình trực tiếp đi cho tốn,..
Thế rồi ngày 18 tới tôi mở mail liên tục. Tôi thấy thất vọng vì chẳng có một tấm vé nào cả. Tôi gọi điện thoại ra Hà Nội, công ty New Day bảo, đăng ký danh sách chưa đủ, phải có giấy giới thiệu và xác nhận cơ quan. Tôi vẫn theo dõi cả vé kia vì nghĩ đằng nào cũng ra Hà Nội nên đi nhiều chổ càng tốt. Rồi cũng may mắn tôi được lọt vào danh sách 3000 người được nhận vé nhưng trớ trêu thay tôi phải in mã số ra Hà Nội nhận. Thế là tôi gửi mail bảo họ gửi địa chỉ qua điện thoại tôi ra Hà Nội nhận vì ngày 22 tôi ra HN nên có gửi vào không nhận được. Vậy mà chờ mãi không thấy họ nhắn, sau này xem lại thì họ gửi qua mail (mặc dù tôi nói gửi qua đt) lúc tôi đang ở trên tàu.
Ngày 21, 11h tôi đón xe bus vào trụ sở công ty tôi ở Tam Kỳ xin xác nhận. Sauk hi mọi giấy tờ ok tôi được chị giám đốc luôn tiện ra ĐN chở tôi ra. Tới Đà Nẵng 19h10 tôi đi scan, đi chợ, gửi mail xong thì nhìn đồng hồ 9h kém, tôi cũng chưa muốn ăn. Tôi xem lại tài khoản để đi thì thấy không đủ mà giờ sang mai phải đi rồi. Vậy là tôi phải cho đứa bạn tôi vào tiệm người ta giữ một thời gian. Được laptop 3 triệu tôi ok về sắp xếp hành lý sáng mai đi sớm. Tối đó hơn 12h tôi vẫn chưa ngũ.
6h sáng 22/5 tôi có mặt ở ga và đi Hà Nội gặp Anh Nick, khi tôi ngồi trên tàu đi rồi mà trên tay chưa có một tấm vé nào cả. Bởi tôi mua vé khi mà chưa thấy xác nhận chắc chắn có vé. Nếu ra Hà Nội mà không được đi dự thì sao? Bạn có đang có thắc mắc đó như tôi không?
Tối 22 lúc tôi đang ngồi trên tàu thì thấy một tin nhắn lạ: “Hãy mở tivi xem ngay không phí ½ cuộc đời, tôi nhìn và cười và nghĩ đúng hôm 22 là ngày đầu tiên Nick nói chuyện tại Tp.HCM. Bạn đó (là một người em học cùng trường hồi sv) đang xem tivi chắc thấy xúc động nên nhắn tin cho tôi nhưng bạn đó đâu có biết tôi đang đi gặp trực tiếp Nick Vujicic.
Đến Hà Nội rồi, tôi thở vào nhẹ nhỏm, lâu rồi không quay lại thủ đô, đây là lần thứ 3 tôi đến Hà Nội và là lần thứ 2 tôi đến lúc 3h sáng. Tôi dò tìm đường đến công ty New Day để nhận vé. Đến nơi 3h30. Bạn có nghĩ ba rưỡi sáng có công ty nào mở cửa không? Câu trả lời chắc chắn là không. Thế là tôi ngồi quán trà đá ven đường và chờ đến 8h30 công ty mới mở cửa. Tôi ngồi cùng mấy người Hà Nội nói chuyện một lát cũng vui. Ăn sáng xong tôi uống café tôi đợi đến gần 9h mới thấy công ty mở cửa. Tôi leo lên tầng 2 nhận vé và long thấy vui vui. Bỗng dưng nhân được một thông báo vé của Anh chuyển qua bên trung tâm hội nghị quốc gia rồi. Tôi lại tiếp tục đón xe đi tìm vé, mà đến 12h mới được phép qua nhận. Rồi tôi cũng đến và gọi điện thoại cho nhân viên New Day thì họ nói chuyên cho người khác giữ vé rồi bảo tôi liên lạc với họ. Tôi liên lạc 3 lần thì có một cô bé nói:” Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không …” Tôi tự nhũ chẳng lẻ ra tới đây rồi mà không có vé. Tôi đặt tay lên ngực và nói “Mọi chuyên đều ổn”. Rồi tôi gọi lại nhân viên kia thì được cho số khác. Và lần này thì nghe tiếng đổ chuông, tôi mừng thầm. Nhưng không ai trả lời. Chắc họ bận rộn công tác tổ chức. Tôi ngồi chờ một lác và gọi lại. Lần này thì chắc được rồi, một cô bé ra gặp tôi và đưa tôi tấm vé mời : Tham dự chương trình tiếp lửa doanh nhân “Không bao giờ bỏ cuộc” Tôi chia sẻ một chút quá trình để nhận được vé. Cô bé cười và nói nó đúng với tiêu đề chương trình lần này “Nick Vujicic với Doanh nhân không bao giờ bỏ cuộc” và tôi cũng nghĩ như vậy.
Tôi cầm trên tay tấm vé đi ra cổng trung tâm thì trời đổ mưa. Vui thật! Đến 13h30 tôi ghé vào một quán ven đường, gọi một tô mì ra thì hóa ra đây mì chỉ có mì tôm chứ không có mì quảng như Đà Nẵng mà mì tôi thì tôi không thích ăn, thế là gọi lỡ rồi nên đành ăn vậy.
Ăn xong tôi đến câu lạc bộ Vì Cộng Đồng ở Big C garden. Tôi là một thành viên clb VCD ở Đà Nẵng nên luôn tiện ra Hà Nội gặp gỡ giao lưu các bạn VCD ở Hà Nội. Đến 14h30 tôi gặp các bạn VCD ở hội quán giao lưu được một lúc thì tôi phải đi gặp A.Hiền – lãnh đạo trong công ty tôi đang công tác. Rồi đến 17h30 tôi gặp một bạn chơi rất thân ở Hà Nội mà đã hẹn nhiều lần giờ mới ra gặp được. Trong khi đó 18h30 là tôi phải đi gặp Nick tại sân vận động quốc gia Mỹ Đình mà trong tay chưa có vé. Tôi chỉ có một tờ giấy mã số in từ mail ra thôi. Thế là tôi đành liều tôi cũng đi. Bạn tôi VCD ở Hà Nội ai cũng có vé cả, họ cũng đi nhưng khi tôi qua được một cổng thì điện thoại họ vẫn đang ở ngoài. Cửa đầu tiên tôi qua, đưa tờ giấy cho người soát vé họ không chịu, đưa người thứ hai họ thấy tôi ở Đà Nẵng ra nên lơ để tôi qua. Tôi mừng tưởng hết rồi ai ngờ còn một cửa nữa. Tôi quan sát xem cửa nào dễ vào. Và rồi tôi mạnh dạn lại một cửa và nói: “Anh ơi, em chỉ có giấy xác nhận này, chị ấy bảo em đọc mã số là vào. Em từ Đà Nẵng ra đây lấy vé không kịp”. Thật ra tôi đã nói dối chứ chẳng có chị nào cả nhưng vì họ thấy tôi đường xa ra đây nên thương tình cho vào. May thật!
19h, 23/5 tôi đến gặp tận mắt Nick Vujicic với hơn 35000 người xem. Đây là lần đầu tiên tôi đến một sân vận động lớn như thế này. Ai cũng hồi hộp chờ Nick đến. Phải đến 8h30 Nick ra sân khấu trước sự reo hò của hàng ngàn người. Tôi ngồi phía khán đài không đối diện với Nick nên chỉ thấy khuân mặt A qua màn hình thôi. Rồi xem một lát trời đổ mưa, mưa càng to thì mọi người càng ở lại xem Nick nói chuyện. Bà Nguyễn Thị Doan ra tặng hoa cho Nick giữa trời mưa.
Tối đó tôi về ngũ mà không ăn cơm luôn. Không phải tôi vui quá mà không ăn cơm nữa mà trước khi đi tôi đã dùng sản phẩm IG6 - sửa bò non của công ty tôi đang kinh doanh nên không cảm thấy mệt và tôi đi ngũ chuẩn bị sáng mai đi gặp Nick tại chương trình Doanh nhân.
Sáng 24/5 tôi có mặt lúc 8h cùng với gần 4000 doanh nhân đến từ các doanh nghiệp Hà Nội, miền Bắc. Tôi được Dung – nhân viên New Day cho biết chỉ có một trường hợp tại Miền Trung là có vé tham dự chương trình Nick Vujicic với Doanh nhân không bao giờ bỏ cuộc. Tôi rất vui vì mình đại diện cho thế hệ trẻ Miền Trung dự chương trình này sau bao thử thách.
Thật sự là đây là một chuyến đi mà đúng hơn với tôi đó là một hành trình tuyệt vời vì nó không phải bắt đầu từ ngày 22/5/2013 mà từ cách đây hơn ba năm về trước khi tôi biết đến Nick. Qua hành trình tôi xin cảm ơn những người đã ủng hộ và không ủng hộ tôi đến với Nick. Cảm ơn Huyền, công ty New Day, công ty Sao Trung Kim, CLB Vì Cộng Đồng, những người bạn ở Hà Nội và Cảm ơn Anh Nick – cuối cùng em đã gặp được Anh. Chúc Anh luôn đầy nghị lực để truyền cảm hứng cho nhiều người trên trái đất này. Xin cảm ơn!
Action,