Nhà nghèo, mẹ bệnh nên Hương đành nghỉ học từ khi 12 tuổi. Đất Hà Nội đầy tủi hờn với những tháng ngày Hương làm ôsin, ngủ dưới gầm cầu thang.
Cô
sinh viên đặc biệt này tên đầy đủ là Đặng Thị Hương (sinh năm 1986, học viện
Box, Úc). Hương là sinh viên Việt Nam duy nhất và đầu tiên nhận hai giải thưởng
danh giá: “Sinh viên quốc tế xuất sắc năm 2013 bang Victoria” và “Sinh viên
quốc tế xuất sắc của năm 2013" do Thủ hiến bang Victoria Denis Napthine
trao tặng. Đặng Thị Hương với giải thưởng danh giá của mình.
Tuổi
12 gồng gánh gia đình Hương rất ham học. Ngày mẹ rớt nước mắt nói con gái thôi
đừng học nữa, Hương vẫn hy vọng mẹ đổi ý. Nhưng mẹ bệnh, anh bệnh, nhà không có
người đàn ông làm trụ cột. Hạt ngô, thúng thóc nhà làm ra còn không đủ ăn, phải
đi vay mượn chòm xóm thì sao đủ sức để Hương tiếp tục cắp sách đến trường. “Mẹ
buồn lắm và tôi hiểu là tôi không nên tiếp tục đi học nữa”, Hương ngậm ngùi.
Việc
học đứt gánh giữa đường, cô bé 12 tuổi vốn đen đúa, còi dí vì chỉ toàn ăn rau
theo mẹ ra đồng. Việc đồng áng, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời cũng chẳng
đủ ăn. Hương rời vùng quê Lập Thạch (Vĩnh Phúc) ra Hà Nội làm ôsin. Giữa
đất Hà Nội, cô kể bản thân mình chỉ biết làm việc quần quật và nghe những
lời chì chiết của nhà chủ. Suốt 4 năm trời cô dậy sớm, thức khuya và quanh quẩn
xó nhà.
Hương
tâm sự: “Ở Hà Nội tôi không có chỗ nào để đi, không quen bạn bè và cũng không
có thời gian. Mỗi năm tôi chỉ được về nhà hai lần vào dịp giỗ bố tôi và dịp tết
thì được 5 ngày”. Đổi lại là mỗi tháng cô có được 150.000 đồng gửi cho mẹ. Hơn
4 năm đi làm ôsin, bênh cạnh nỗi sợ “tiếng chim hót, vì nó cho tôi cảm giác cô
đơn và nhớ nhà kinh khủng” là khát khao cháy bỏng: được đi học. Cô chia sẻ:
“Ban đầu tôi chỉ mơ ước sẽ nuôi anh trai và em gái tôi học xong và hỗ trợ mẹ
tôi chữa bệnh. Từ khi tôi biết được rằng có thể được đi học bổ túc lại thì tôi
luôn mơ ước rằng, Hà Nội sẽ cho tôi một cơ hội học hành". Gầm cầu thang và
khao khát học
Tuổi
18, Hương nghỉ ôsin, đi học lại lớp 8 ở một TTGDTX. Cô thuê được gầm cầu
thang một khu ổ chuột vừa kê đủ cái giường gãy chân để ngủ. 2h sáng Hương
sáng thức dậy thổi xôi. Sáng bán xôi, rồi đi lau nhà thuê, chiều đi bán bánh,
bán ngô, tối học xong lại bán bánh đến nửa đêm. Việc quá nhiều, nên ngày
Hương chỉ tròn trèm 2 tiếng được ngủ. Mùa đông lạnh cắt hay những khi trời mưa
thì gánh hàng của Hương cứ ế dài. Cô nói: “Sợ hơn khi nơi tôi bán rất phức tạp,
có nhiều nghiện ngập, tôi còn sợ công an bắt mỗi lần ngồi bán bánh khoai trên
phố”. Tuy nhiên, điều lo sợ nhất với Hương là gầm cầu thang. Sợ cầu thang quá
bẩn, muỗi nhiều mà không thể cẳng được màn. Sợ khi người ta đi lên, cái cầu
thang bị gãy sập xuống người. “Trên hết khi đó tôi sợ nhất là bị cô chủ nhà
đuổi đi vì như thế tôi cũng không có chỗ bán xôi và không thể đi học lại”,
Hương nói. Qua bạn giới thiệu, Hương tình cờ biết đến KoTo - một doanh
nghiệp xã hội chuyên đào tạo nghiệp vụ nhà hàng, khách sạn cho trẻ đường phố. Cô
nộp đơn vào và đươc nhận, đó là một ngã rẽ khác thay đổi Cuộc đời cô khi
tròn 20 tuổi. Hương kể về trung tâm Koto: “Ban đầu khi nộp hồ sơ tôi khá nghi
ngờ. tất cả những gì tôi muốn lúc đó là để có thể có một chỗ ở an toàn hơn và
để tôi tiếp tục việc học bổ túc vì tôi vẫn muốn thi đại học sư phạm. Đậu vào
KoTo là một bước ngoặt lớn nhất thay đổi cuộc đời tôi”.
Vượt qua quãng thời gian ban đầu không dám
giao tiếp với ai vì “mặc cảm mình cô bé vừa đen, vừa lùn, vừa xấu xí”, Hương mở
lòng và tập trung học, học thật nhiều. Hương được nhận vào làm tại khách sạn
InterContinental Hồ Tây, rồi quay về làm nhân viên KoTo giúp lại trẻ đường phố.
Nhưng rồi, Hương và anh trai bị tai nạn ngày 30 Tết năm 2008. Lại một lần nữa,
Hương tưởng chừng gục ngã. Nhưng cô gái vốn đã quá chai sạn với cuộc đời vẫn
vượt qua, lại đi làm, đi học.
Giấc
mơ xứ người Mọi việc đang ổn định, Hương xin nghỉ để đi du học khi nhận được
học bổng du học. Cô chọn ngành quản trị kinh doanh tại học viện Box Hill (Úc)
vì muốn được thử sức một ngành mới. Ngoài giờ học, cô làm thêm tại
khách, làm tình nguyện viên cho KoTo Quốc tế để có thu nhập cho mình, cho gia
đình.
Chỉ
sau một năm nỗ lực, Hương liên tiếp giành được nhiều giải thưởng học tập, mới
nhất là cú đúp giải thưởng danh giá là suất học bổng toàn phần 20.000
đôla Úc tại ĐH Rmit chuyên ngành kinh doanh. Bước ngoặt đến với cô năm 20
tuổi, khi Hương sang Úc du học. “Với giải thưởng này tôi có thể học năm cuối
tại ĐH Rmit Melbourne để lấy bằng cử nhân khởi nghiệp vào năm 2015. Sau đó có
thể tôi sẽ về Việt Nam
và hi vọng kiếm được việc làm phù hợp và tiếp tục tìm kiếm học bổng học thạc sĩ
sau 5 năm nữa và hy vọng sẽ được đặt chân tới nước Anh để học tiếp”,
Hương chia sẻ. Hiện tại cuộc sống của Hương ổn định. Cô may mắn sống với
gia đình người Úc tốt bụng, cho Hương sự ấm cúng không khí gia đình. “Mỗi lần
nghĩ lại thì thành công của tôi không chỉ là những gì tôi đạt được trong việc
học, mà chính là nhìn thấy anh trai và chị gái đang có cuộc sống ổn định với
gia đình, mẹ tôi khỏe và vui hơn”, cô bộc bạch.
Van The suu tam