Bạn tôi ưng ý một chiếc máy tính, cần khoảng 30 triệu, thu
nhập mỗi tháng của cậu ta chỉ có 7 triệu.
Vợ cậu ta nói với cậu ta rằng: “Anh điên rồi, anh mà mua thì
chúng ta sẽ ly hôn.
Cậu ta hỏi tôi phải làm sao. Tôi nói: “Cậu không xứng với
chiếc máy tính kia, đến thứ mà mình thích cũng không có dũng khí đi giành lấy,
thì sau này cậu định lăn lộn trong xã hội thế nào?”.
Cậu ta cắn răng mua chiếc máy tính kia. Để trả nợ, cậu ta bắt
đầu tìm một số công việc làm thêm. Cuối cùng, cậu ta đã trả hết nợ trong vòng một
tháng. Vợ cậu ta không vì sự điên cuồng của cậu ta mà bỏ cậu ta. Cô ta dẫn cậu
ta vào một siêu thị xe, nói: “Ông xã, chúng ta mua trả góp chiếc xe BMW này
nhé:. Ban đầu cậu ta giật nảy mình, tưởng vợ mình điên. Một năm sau, cậu ta đã
trả được hết khoản tiền của chiếc xe đó.
Kết luận: Đến vật và người mà mình thích bạn cũng không có
dũng khí giành lấy, vậy thì bạn đã được định trước là một kẻ thất bại.
Một vị thiền sư nhìn thấy con bọ cạp rơi xuống nước, bèn quyết
tâm cứu nó. Ai ngờ vừa chạm vào nó, đã bị nó chích vào tay. Vị thiền sư không sợ
hãi, lại một lần nữa ra tay, lần này ông lại bị chích. Người bên cạnh nói: “Nó
lúc nào chẳng chích người, hà tất phải cứu nó?”. Vị thiền sư đáp: “Chích người
là bản năng của con bọ cạp, còn lương thiện là bản năng của tôi, sao tôi có thể
vì bản năng của nó, mà vứt bỏ bản năng của tôi?”.
Kết luận: Lỗi sai của chúng ta nằm ở chỗ, bởi vì đám đông mà
thay đổi bản thân.
Học Bổng Cho Học Sinh Cấp 3 => Click NGAY
Có người hỏi một người nông dân: “Có trồng lúa mạch không?”.
Người nông dân trả lời: “Không, tôi sợ trời sẽ không mưa”.
Người kia lại hỏi: “Vậy anh có trồng cây bông không?”.
Người nông dân trả lời: “Không, tôi sợ sâu sẽ ăn nó mất”.
Người kia lại hỏi: “Vậy anh trồng gì?”.
Người nông dân đáp: “Không trồng gì cả, tôi muốn an toàn”.
Kết luận: Một người không tình nguyện bỏ ra, không tình nguyện
mạo hiểm, thì “không làm nên trò trống gì” đối với anh ta mà nói là chuyện quá
hiển nhiên.
Ba người ra khỏi nhà, một người mang ô, một người mang gậy
chống, một người đi tay không. Khi quay trở về, người cầm ô quần áo ướt sũng,
người cầm gậy chống bị ngã, người thứ ba bình an vô sự.
Thì ra, người có ô khi trời mưa đã bước đi mạnh bạo, cuối cùng
bị ướt.
Khi đi chỗ đường trơn, người chống gậy cậy mình có gậy nên
đi nhanh, kết quả chốc chốc lại bị ngã. Người đi tay không, khi trời đổ mưa,
anh ta trú, khi thấy đường trơn trượt, anh ta đi cẩn thận, ngược lại lại bình
yên vô sự.
Kết luận: Đôi khi, không phải là chúng ta thất bại vì khiếm
khuyết của chúng ta, mà là thất bại vì ưu thế của chúng ta.
Một tiểu hòa thượng phụ trách quét dọn lá rơi trong chùa, mỗi
ngày phải tốn rất thời gian mới quét xong. Có người nói với cậu rằng: “Trước
khi quét dọn cậu hãy dùng sức rung cây cho lá rụng hết, sau đó hẵng quét, như vậy
ngày mai sẽ không cần phải quét nữa”.
Tiểu hòa thượng cảm thấy có lý, vui vẻ làm theo, thế nhưng
ngày hôm sau, lá vẫn rơi đầy sân chùa.
Kết luận: Bất luận hôm nay bạn có nỗ lực thế nào, thì ngày
mai lá vẫn rơi. Dục tốc bất đạt, làm tốt chuyện của ngày hôm nay, chính là có
trách nhiệm với cuộc đời của mình.
Mời các bạn xem tiếp 10 Bài học để đời (Phần 2): Tại Đây
Chúc các bạn lạc quan và luôn là chính mình!