Một Kỹ Niệm Khó Quên Trong Tôi


    (KỲ I)  Một sự kiện có thể nói là đáng nhớ suốt cuộc đời. Tôi đã cho đi tuy không được nhiều, song cái mà tôi được lại là một giá trị không thể mua được bằng tiền. Điều đó làm cho tôi thật hạnh phúc. Có lẻ bạn đang thắc mắc về điều gì mà tôi đang nói. Vâng tôi sẽ tiết lộ ngay bây giờ. Tôi đang nói đến là ngày hội ngộ hôm nay 14/10/2012 – Ngày chung vui gia đình Netlog 3 Miền. Một ấn tượng rất sâu đậm. Đêm 13/10 là ngày mà anh chị em Netlog 2 miền tụ về Đà Nẵng. Đúng 19h30, 13/10 Không gia xưa Đà Nẵng như nổ lên một tiếng vang lớn, nó vang rất xa. Tiếng gì vậy? À đúng rồi ngày hôm nay là đoàn tụ gia đình Netlog 3 miền. Nên tiếng nói yêu thương của 3 miền hội tụ lại lớn mà người ta tưởng như tiếng vang vậy. Có thể nói từ mọi miền Tổ quốc về đây tụ họp. Ai ai cũng quây quần, chan hòa, sau cái bắt tay gặp mặt hỏi thăm là tiếng mở đầu. Nick (tên Nick Netlog) Anh là gì? Nick chị là gì? Nick em là gì? Chúng tôi vui vẻ uống café, được chốc lát mấy anh chị em cùng xử Karaoke. Thế là đang uống dở chúng tôi ai nấy, không cần nhắc tự động mang cốc của mình xuống tầng hầm không gian xưa hát Kara. Đây có lẻ là cơ hội trổ tài. Mở đầu là Vân Anh – Văn Quyết cặp đôi ăn ý đại diện cho chủ nhà ra mắt. Tiếp đến là Anh Hải đến từ Netlog Miền Bắc với cái nick khá sốc mà cũng thân thương songbacdau (sống bạc đầu) thể hiện ca khúc của mình. 
Đêm ca hát kéo dài hơn hai tiếng chúng tôi lại tiếp tục…(chắc các bạn đoán chúng tôi đi về à) Không chúng tôi tiếp tục, không những đến khuya mà over night. Chúng tôi cùng đến Sông Hàn thơ mộng của Đà Nẵng. Sau vài phút dạo đường Lê Duẩn, Phạm Văn Đồng chúng tôi xuống biển vui chơi rôm rả. Trời lúc này tối rồi mà ai cũng bon chen chụp hình, mong sao mình có mặt nhiều nhất trong những bức hình đẹp nhất. Chơi được một lúc, thì đến 23h28 chúng tôi đi đón 3 vị khách mà đúng hơn là 3 thành viên Netlog Sài Gòn đến sau. Tôi cùng Anh Thọ (hay còn gọi Anh Ế) và Anh Toàn đến khách sạn Nữ Hoàng đón khi họ mới hạ cánh từ sân bay Đà Nẵng. Ba chúng tôi bắt tay gặp mặt những thành viên thân thương từ Sài Gòn ra. Anh Chuyền, Anh Tài và Chị Giang. Mặt ai cũng tươi cười như hoa ban mai mặc dù mới xuống sân bay khá mệt. Chúng tôi mỗi người chở một người xuống đường Bạch Đằng bên bờ sông Hàn cùng uống nước dừa cùng kể chuyện nhau nghe.

Tôi ấn tượng mà cũng khá ghen tỵ với Anh Chuyền. Khi tôi chở Anh tới nơi thì một cô, hai cô, mà không ba cô chạy lại ôm Anh Chuyền thắm thiết như Anh em lâu ngày xa nhau gặp lại vậy. Tôi giờ tự nhủ. Uớc gì mình được như anh ấy (Hiiii). Rồi hơn 30 phút trôi qua, các thành viên vẫn chưa thỏa ước mong lại giết thời gian qua đường Phạm Văn Đồng nâng cốc. Cũng phải nói thêm để chờ đến lúc cầu Sông Hàn 1h sáng quay. Vì đối với người Đà Nẵng thì không còn xa lạ gì với cầu sông Hàn quay nhưng đối với các anh chị xa xôi, đặc biết lần đầu đến với Đà Nẵng thì đó thực sự là một gợi ý tò mò. Mà cũng nói thực chứ bản thân tôi sống ở Quảng Nam, Đà Nẵng 5 năm rồi tôi cũng chưa một lần đưa mắt nhìn cảnh sông Hàn quay nên có ai hỏi tôi cứ nói đại đại quay ngang quay dọc vậy. Xin lỗi các Anh chị netlog 2 miền nhá. Bây giờ viết đến đây mới có dịp lòi đuôi.(Hiiii). Mà nói thật không biết tôi đang viết gì nữa, văn xuôi cũng không ra văn xuôi, tiểu thuyết thì không đủ đô rồi, thơ cũng lại không (mặc dù trước đây tôi có vài lần bon chen loại này). Thôi cứ tạm gọi là lời chia sẽ đi.Tôi viết vào lúc 15h28p khi tôi đi dự offline về, lòng thấy dâng dâng muốn làm một cái gì đó. Thế là tôi đem máy tính ra viết một mạch. Tôi viết có thể không hay, cũng không được lãng mạn, màu mè như các nhà thơ, nhà văn nhưng cái tôi viết bạn đọc sẽ thấy qua từng dòng chữ đều in dấu 2 từ: “chân thật”. Bời vì tôi viết nó ra từ con tim, từ cái tâm của tôi.

 Vậy là ngày 13 khép lại với chuyện tôi đi lạc đường mãi đến 2h sáng mới về tới nhà. Chắc Anh chị cũng tò mò người Đà Nẵng mà lạc đường nhỉ, vì đây là một cái “ngố” nên rất dài, có dịp Anh chị Netlog quan tâm Thể sẽ hàn huyên. Bây giờ Thể tạm gác đôi dòng chia sẽ tại đây. Kỳ tới Thể sẽ chia sẽ về cái cảm giác có thể nói rất chi là tuyệt vời của ngày 14/10 - ngày chính thức hội ngộ 3 miền Netlog. Có những nụ cười xen lẫn tiếng khóc – những tiếng khóc hạnh phúc không bao giờ quên. Các Anh Chị hay cùng comment (bình luận) kỳ 1 để tiếp tục đón đọc kỳ 2 – Một kỳ sống động, sôi nổi, ấn tượng và đáng đọc. Nào hãy Action! Chúc cả gia đình Netlog 3 miền 1 ngày tốt lành.

Mời Bạn đọc tiếp:
Một Kỹ Niệm Khó Quên Trong Tôi (Kỳ II) http://vi.netlog.com/vantheaction/blog/blogid=1...-
Một Kỹ Niệm Khó Quên Trong Tôi (Kỳ cuối) http://vi.netlog.com/vantheaction/blog/blogid=1...

Xin cảm ơn!
Nguyen Van The

0 nhận xét: